đẳng cấu

ể chuyện “vui vui” hàng xóm… mọi người biết là tôi không đánh giá con người qua tài sản, xuất thân… không đánh giá họ xài điện thoại gì, đi xe gì! Nhưng mà dân trí nhiều khi thấp quá, thành ra nảy sinh đủ thứ chuyện phiền phức! Đi ngoài sông ghé qua, thấy đang nấu cơm, thế là đon đả chào mình: anh vào đây, tụi em đang nấu cơm có món này ngon lắm, thế rồi mở nồi cơm đang sôi khoe 2 con chuột con đỏ hỏn đang được hấp trên mặt cơm! Không cần phải nói, cảm giác muốn ói tại chỗ luôn! Chuyện xảy ra ở ngay giữa Sài Gòn này nhé! Rồi sau kiếm được việc làm gì đó, có chút tiền vô ra, ngày nào mà dư được 100 ~ 200K thì coi như ngày đó không đá gà thì cũng đánh bài, suốt từ sáng đến tối!

Bẵng đi thời gian không gặp, thấy chuyển nghề làm “môi giới BĐS”! Sáng sáng ra quán cafe ngồi, tay cầm cái “iPad” làm bộ xem chứng khoán! Đi đâu cũng khoe cái “iPad” vỏ nhựa trắng hếu, hàng Tàu chạy Android, mà nhất quyết là “iPad” nhé, ai nói khác là không được! Thế rồi lặp đi lặp lại một số thuật ngữ thị trường vừa nghe là biết học lỏm đâu đó, thậm chí lặp còn không đúng chữ! Đương nhiên làm “môi giới BĐS” được 3×7=21 ngày, vì trình kiểu đó hầu như ai cũng “lật tẩy” được! Nhưng mà liều lĩnh và manh động vô đối, ai nói gì cũng tin, ai xúi gì cũng làm, ta lúc nào cũng biết rồi! Thành phần như vậy XH Việt là không ít đâu, ở nhiều mức độ, trình độ khác nhau, nhưng đều “đồng dạng, đẳng cấu” như thế! 🙁

Valeriepieris circle

ây gọi là vòng tròn Valeriepieris, lấy tâm là Việt Nam, vẽ đường tròn bán kính 4000km, hơn nửa dân số toàn cầu, khoảng 4.3 tỷ dân (trên tổng số 8 tỷ) là sống trong cái vòng tròn nhỏ xíu chỉ chiếm chừng 6.7% diện tích quả đất đó! Haiza, rồi lại xây nhà hộp diêm, xếp chặt như sardine trong hộp! Ở đây đất chật người đông, Thạch Sanh thì ít, Lý Thông lại nhiều, tài nguyên cạn kiệt, phải giẫm đạp lên nhau mà sống, rồi lại đẻ ra đủ thứ vấn nạn môi trường và tệ nạn xã hội… 🙁

my patents

ảm nhảm cuối tuần, suy nghĩ miên man không dứt về nghề nghiệp! 8 năm trước, tôi là tác giả, đồng đứng tên đăng ký cái “patent” – bằng phát minh sáng chế này tại Mỹ. Patent đã được cấp (approved), không phải “pending” hay “reviewing” nhé! Một đống công thức toán (xem hình) là chụp từ bản viết tay của tôi ra. Patent này chỉ có tính “defensive” chứ không phải “offensive”… Mục đích là để tự bảo vệ sản phẩm do mình làm ra là chính.

Tôi vẫn còn một cái patent nữa đang pending, vẫn chưa được approved! Từ xưa đến giờ vẫn cho là “đầu tiên” không cần phải… “tiền đâu”, nhưng đúng là từ đó đến giờ vẫn tự hỏi… “tiền đâu”! 🙂 Ý tưởng thì không thiếu, trong đầu tôi suy nghĩ không thiếu chuyện có thể đăng ký thành “patent”, nhưng có thể đăng ký thành công, và tạo thành giá trị thật sự hay không lại là một chuyện khác, vẫn còn phụ thuộc rất nhiều yếu tố! 🙁

vịnh lan hạ

úc mình ở đó, đã nghe thằng chủ tàu càm ràm rằng: làm éo có cái gì gọi là “vịnh Lan Hạ”, về mặt địa lý thì chỉ có duy nhất một vịnh Hạ Long mà thôi, nhưng bên phía thành phố Hạ Long thì gọi là vịnh Hạ Long, bên phía thành phố Hải Phòng thì gọi là… “vịnh Lan Hạ”, cố tình “ngăn sông cấm chợ” hay là “chiêu thức marketing”, cố bịa ra một cái không có thật!

Nhưng cái tính cục bộ, địa phương, ấu trĩ thì rất thật, thật đến mức tự gây ra đủ thứ phiền nhiễu và thiệt hại cũng chả ai quan tâm… Nên chưa bao giờ hết ngạc nhiên với kiểu cách, tâm tính của người Việt, họ có thể lảm nhảm suốt đời về những cái tưởng tượng, bịa đặt, không có thật, và họ sẽ cứ mãi “diễn”, cố sống cố chết bám vào cái “vai” của mình như thế!!! 🙁

Planimeter

ấy chục năm KHMT và CNTT, đôi khi tôi cảm thấy cần phải cho đi lại từ đầu, chưa đi vội về sau, đôi khi cần phải hiểu lại những điều rất rất cơ bản! Ví dụ như vẫn có nhiều người có thể đã học hết 12 năm phổ thông nhưng chưa chắc đã hiểu một “phép nhân” đơn giản! Dưới đây là ví dụ vế Planimeter, một cái “máy” rất chi là “hấp dẫn và kích thích suy nghĩ”, máy tính “cơ học”, máy tính “analog”, dùng để tính diện tích của một hình bất kỳ, đó là thời đại trước khi có máy tính, và tất cả những phần mềm CAD…

var

ột mùa World Cup hấp dẫn đã qua đi, lịch sử đi một vòng lớn 3 giáp để đưa Argentina vô địch trở lại! Ai còn nhớ Mehico 86, mùa bóng của Maradona, say mê đến độ đám con nít xóm tôi đặt thành lời hát nghêu ngao: Mehico 86 vừa chấm dứt xong, Đội Argentina thành công, Em có biết không?… Lúc đó, phát thanh viên truyền hình vẫn phát âm theo kiểu Liên Xô: Mê-hi-cô thay vì Mê-xi-cô, Ác-hen-ti-na thay vì Ác-gen-ti-na!

Mùa World Cup này, dù chỉ coi được vài trận cuối, nhưng toàn là những trận siêu hay! Nói gì thì nói, công nghệ trợ giúp trọng tài đưa ra những quyết định không cảm tính giống con người, nhưng lại vô cùng… chính xác! Như ngày xưa, anh em xem bóng đá hay nói đùa: Ronaldo (R9, Brazil, biệt danh “Rô-vẩu”) bị bắt việt vị chính vì cái miệng hô của mình, nếu anh ta móm đi chỉ vài milimet thì đã không việt vị! Ngày nay, thực tế… đúng là như thế! 😃

foam

oam – nôm na hay gọi là xốp, thực ra có muôn ngàn chủng loại khác nhau, từ những loại fire – proof (chống cháy hoàn toàn, dùng đèn khò cũng không cháy) cho đến fire – retardant (bén cháy, nhưng không cháy lan và tự tắt), như trong thử nghiệm dưới đây… những loại này đã có từ lâu! Chẳng qua là không bắt buộc thành quy chuẩn mà thôi! 🙁

Mấy lần đi chợ Kim Biên mua “foam” đúng nghĩa là khổ sở trần ai, dùng tiếng Anh không hiểu, dùng công thức hoá học cũng không hiểu, mà tiếng Việt thì không có từ, mà mã chủng loại hàng thì cũng không có nốt! Có nhiều thứ không thể chỉ đưa cái hình mà chọn đúng được, nhìn hình thì đều giống hệt nhau, chỉ qua lửa rồi mới biết khác thế nào!

karaoke

ếu gặp phải tay Trung Quốc, thì nhân dịp này nó sẽ ban hành lệnh cấm karaoke trên toàn quốc! Cứ nghiêm chỉnh cấm một vài năm, vừa là dịp để phát triển công nghệ xây dựng chống cháy, công nghệ cứu hoả, vừa thẳng tay dẹp mấy anh karaoke lao nhao không đủ chuẩn!

Vừa dịp để uốn nắn văn hoá quần chúng: ở các nước phát triển, chi phí nhậu nhẹt, ăn chơi, giải trí, nhạc nhẽo là siêu cao, vì nó khuyến khích dân làm việc, bớt ăn chơi lại! Không như ở cái xứ Vịt, bia bọt, bolero, rẻ quá mà, riết rồi thành một đống bầy nhầy éo ra hình thù gì luôn! 😢

starbucks

ô nhân viên bán hàng hỏi mình tên gì để nhập liệu vào máy, nhằm giao ly cafe cho đúng khách, mình trả lời tên là: Ahab, nhưng nhanh chóng nhận ra là trò chơi chữ không thật sự đúng chỗ, đám nhóc bây giờ làm sao mà hiểu được, nên phải khai tên thật!

Starbucks, nếu ai đó từng đọc, là người phụ tá thứ nhất (first mate) của thuyền trưởng Ahab trên con tàu Pequod! Moby Dick, Herman Melville… cái ám ảnh báo thù đeo đuổi suốt hàng chục năm, hy sinh cả con tàu và thuỷ thủ đoàn để giết cho được con Cá voi trắng!

vn vs. uae

àm thế nào để bắt ngựa hoang?! Điều này, đám du mục trên thảo nguyên, sa mạc hiểu rất rõ, cứ đuổi chúng chạy, lùa vào 1 vùng đã nghiên cứu trước có khe nước, sau khi phải chạy một đoạn dài mệt nhọc, đợi cho chúng uống no nê, thể lực sẽ tạm thời chùng xuống thấy rõ, chưa kịp hồi phục thì xông vào bắt ngay, bắt quyết liệt, thế nào cũng sẽ được! 😀