biking, 5

Vận động nhẹ nhàng cuối tuần, thời tiết mát mẻ, mưa bụi bay bay, đạp xe thong thả không ép tốc độ. Tổng chặng đường 49 km, trung bình 19 kmph, tính cả quãng nghỉ làm ly cafe giữa chừng thì 15.4 kmph. Garmin ước tính đã đốt khoảng 500 calories. Nói về calories, các con số nói trong sách vở, trên báo chí đều ảo ảo thế nào á. Nói một người trung bình mỗi ngày tiêu thụ hết 2000 ~ 2500 cal là với nông dân, người lao động nặng á, chứ dân VN ở thành phố thì chỉ cỡ 1000 thôi, không hơn!

Trong đó hết hơn 70 ~ 80% là dành cho vận động trí óc, dành cho vận động cơ bắp không có bao nhiêu! Năng lượng dành cho não bộ, cho các hoạt động suy nghĩ, cân nhắc, lo lắng, etc… thực ra chiếm một tỷ lệ rất lớn (lớn hơn nữa là thời gian hóng hớt, ghen ghét và nói xấu trên mạng xã hội!) Nói theo một cách nào đó, đôi khi tôi có suy nghĩ rằng, chính cái thân xác này thực chất cũng chỉ là một cái công cụ, phương tiện, hiểu & xài nó như thế nào là hoàn toàn phụ thuộc ở bạn! 😀

45

Mọi người chắc cũng sẽ có chút ít ngạc nhiên khi thấy lúc nào tôi cũng hô hào: vận động, thể dục! Vâng, hô hào thì nhiều, nhưng tự làm thì… vẫn chưa đủ nhiều, phần lớn là vì công việc của một coder nó cứ phải bám vào cái bàn phím và màn hình máy tính mãi thôi! Từ sau 35 tuổi, chắc hẳn ai cũng sẽ dần thấy rõ, sức khỏe chầm chậm tuột khỏi tầm tay, nhiều cái không còn “tự nhiên” như trước! Nhưng cũng tùy thể trạng mà mỗi người sẽ cảm nhận về cái quá trình lão suy này khác nhau! Với riêng cá nhân tôi thì nó là như thế này… “Ba tôi là nông dân, và tôi thì sinh ra ở nông thôn”, vâng, cái câu của Nguyễn Huy Thiệp đơn giản vậy, nhưng có ý sâu xa! Nó đã được quy định từ trong di truyền rồi, mỗi ngày mà không “cày bừa”, không làm việc cho đến kiệt sức, không cảm thấy tận lực, thì không có ngủ ngon được đâu! Từ nhiều ngàn năm nay, thể trạng của một người nông dân là đã được “đào tạo” theo kiểu: làm việc từ sáng sớm cho đến tối mịt không ngừng nghỉ! Nên không vận động thể chất tới mức cao độ thì giấc ngủ không đến dễ dàng đâu!

Hiểu theo một cách nào đó, con người sinh học và con người xã hội hiện đại tiến hóa theo những cách lệch pha nhau! Huống gì thời bây giờ, công việc chỉ đơn giản “tay cầm bút, chân đút gầm bàn”, thêm vào đó bao nhiêu thứ phân tâm, xao nhãng, xàm xí của mạng xã hội! Thực ra thì từ lâu chúng ta đã “vong bản”, đã đánh mất chính mình, đã trở thành “nô lệ” cho những vọng tưởng của bản thân, đã như thế từ lâu lắm rồi! Từ những khuôn mặt cứng như plastic vì phẫu thuật thẩm mỹ, đến những thân hình chuẩn chỉnh 6 múi, cho đến tất cả những cái được tán tụng là “thần thái”, những biểu cảm đơ cứng đầy chất tự mãn, tự tôn, “tôi mới đúng”, tất cả thực ra đều đã mắc kẹt trong “cái tôi”, đã chết cứng trong những chấp niệm của bản thân từ lâu lắm rồi, chỉ là họ không muốn nhận ra, chỉ là chưa đem đi chôn mà thôi! Muốn thoát ra á, muốn “chữa lành” á, muốn “kết nối với bản ngã” á, đâu có dễ như thế, ngôn từ cứ lảm nhảm trơn tuột, trừ phi phải có nghị lực, kiên trì thật lớn! Hình chụp cách ít ngày trên đường đạp xe chiều tối…

biking, 4

Các kiểu ánh sáng trên đường đạp xe, có khi là sáng sớm, có khi là chiều tối… Sài Gòn vào “thu”, mùa “thu” phương Nam tuy không rõ rệt như phía bắc, nhưng nền nhiệt độ vẫn có giảm đôi chút, đạp xe nhiều là vẫn cảm nhận được rõ ràng! Hít luồng gió tươi mát căng lồng ngực, cảm giác phấn chấn lạ thường.

Mùa này trên sông, nền nhiệt cũng đã giảm xuống, ít tuần nữa, ra tới biển sẽ bắt đầu nghe gió Đông Bắc tràn về, gió mùa Đông Bắc dù sao cũng mạnh hơn gió mùa Tây Nam trung bình chừng 1, 2 nấc trên thang Beaufort! Hiện tại đang bận khá là nhiều việc, nhưng sẽ cố gắng để không bỏ lỡ mùa gió này! 🙂

biking, 3

Các kiểu ánh sáng huyền ảo trên đường đạp xe! 🙂 <3 Giờ thì leo cầu Phú Mỹ 4 lần, đạp qua rồi lại đạp về, 2 lần như thế cũng không thành vấn đề! Tổng cộng mới leo có 200 mét độ cao, nhìn xuống thì là như thế, còn nhìn lên thì… chỉ cần đạp qua một con đèo “con con” như Hải Vân là đã hơn 600 mét độ cao rồi!

cầu phú mỹ, 2

Vì nhiều lý do, kế hoạch đạp xe đi Côn Đảo ăn sinh nhật Bác – 19/5 không triển khai được! Ban đầu, dự tính là 12h đêm bắt đầu đạp từ Sài Gòn, thong thả đạp xuyên đêm ra Vũng Tàu, ăn sáng, cafe xong 8h sáng lên phà cao tốc, chưa đến 12h trưa là đã tới Côn Đảo. Đành phải ở nhà, đạp tàng tàng qua cầu Phú Mỹ, xong… đạp về trở lại! Leo cầu Phú Mỹ 2 lần thực ra cũng không có gì khó, nhưng tốc độ trung bình toàn thời gian vẫn cứ giảm hẳn chỉ còn 18.4 kmph! 🙁

cầu phú mỹ, 1

Leo được lưng chừng cầu Phú Mỹ thì mới phát hiện ra không sang được cái đĩa nhỏ nhất (có mấy khi xài tới đâu, nên không để ý chỉnh đề cho đúng), đành phải để vậy đạp một lèo qua cầu. Tổng cộng 42.4 km, trung bình di động vẫn chỉ loanh quanh 19.5 kmph không hơn! Các con số khá chính xác, độ tĩnh không cầu Phú Mỹ là 50m. Nhớ hồi mới mua xe đạp nhiều năm về trước, khi còn khá “trẻ”, “hớn hở” đem ra đạp thử nhưng kết cục đáng buồn… chỉ có dắt chứ không đạp qua nổi cầu! 🙂

cadence

Tối qua, đạp vòng nhỏ chừng 60km dọc theo đường NVL đi Tân Túc, Long An… Có anh chàng trẻ, cao, to nhưng nhìn là biết ít có kinh nghiệm đạp, vô hình chung trở thành một cuộc “đua” trên đoạn ngắn chừng 20km. Mình thì đạp không bằng ai, U50 rồi làm sao so với trẻ được, và cũng không thích đua, nhưng nhìn cách đạp “líp nhỏ” của anh chàng kia thấy lạ, nên cũng muốn thử xem thế nào!

Người mới đạp xe thường đạp líp nhỏ, vì tốc độ đi nhanh, nhưng lực đạp lớn, mau mỏi, mà người đạp xe đường dài có chút kinh nghiệm thường tập “cadence”, đạp với líp lớn, guồng quay nhanh hơn chút, cỡ 60 ~ 90 rpm. Đạp như thế mới đầu tưởng rất nhanh mệt, nhưng vì lực đạp nhẹ nên trên đường dài lại có lợi! Quả nhiên… vừa đạp qua được 2 cây cầu là anh chàng kia đuối, mà mình vẫn chưa bung hết sức! 🙂

handle bar

Sắp chán xe đạp rồi, chuẩn bị quay trở lại với xuồng thôi… Nhưng trước hết cứ làm thêm cái ghi-đông phụ đã, version 3.0, vẫn cứ vật liệu quen thuộc, đã làm quen tay là… gỗ, sơn đen, bắt cứng bằng khoen sắt, có chỗ gắn đèn, Garmin, GoPro, etc… Làm lại 2 tay cầm cong cong có tính ergonomic – tiện dụng và an toàn hơn nhiều so với trước.

Toàn bộ hệ thống điện trên xe cũng tự làm vì không tìm mua được hàng đúng như ý, kể cả cây đèn: hàn chip LED + tản nhiệt, thấu kính đúc bằng epoxy, tận dụng phụ kiện thừa trong xưởng! Dùng 12 cell pin 18650 mượn tạm từ cái xuồng, cục pin giấu trong cái túi sườn màu đen, nối bằng jack DC nên chơi cái môn nào thì tháo pin ra lắp vào phương tiện đó! 🙂

monsoon, 1

Mùa mưa sắp trở lại, the monsoon is reversing… đừng hỏi sao lại biết, chiều chiều đạp xe qua phố, “trực giác” bảo thế, có thể do ngửi thấy cái mùi hơi nước đang dần tích tụ trong không gian, cái “thành tố tạo sinh – generative element” đó sắp quay trở lại! Vẫn đều đặn, thong thả mỗi ngày đạp 20 ~ 30 km, 20 ~ 22 ngày / tháng, không tháng nào dưới 500 km!

Lên Shoppee đặt mua 4 cái Garmin mount (đế gắn nhanh cho Garmin), 40K/cái, 20K tiền ship, tổng cộng là 180K, đơn hàng không lớn nên không quan tâm kỹ chi tiết! Sau xem lại mới biết là người bán ở Sing, hàng vận chuyển từ Thượng Hải, Trung Quốc, 5 ngày về tới nơi, vẫn chỉ có 20K tiền công. Mịa người ta làm ăn như thế thì VN chỉ có đi bán muối… 🙁

garmin, 7

Đồ chơi mới, GPSMap 79s… dùng Garmin cả chục năm hơn, nhưng chủ yếu vẫn loanh quanh ở dòng phổ thông (vì nhỏ gọn), giờ mới lên đến dòng chuyên nghiệp! Và bây giờ mới biết dân địa chính, đất đai ở VN xài con này rất nhiều vì tính năng đo vẽ đất chính xác của nó, không cần phải cắm cọc với lại kéo ống ngắm, thước dây đi đo nữa!

Sơ bộ thấy máy bắt tín hiệu vệ tinh rất nhanh và chính xác! Màn hình rõ đẹp, bàn phím cứng tốt hơn trước, so với các dòng khác, máy chạy nhanh hơn đáng kể! Máy nổi được trên mặt nước, nhưng quan trọng nhất với tôi là “expedition mode”, chế độ tiết kiệm pin có thể xài được khoảng 10 ngày với 2 cục pin AA 2500 mAmph. To, cồng kềnh và xấu… 🙂