hesitation

Face nhắc lại ký ức vừa mới qua… Tổng cộng 3 lần bị kêu đi “ngoáy mũi”, đều ra đứng xem rồi… đi về! Thấy kiểu làm hình thức cho có, cẩu thả không bảo đảm! Về ngồi đợi cái app VneID kêu đi tiêm vaccine, mà mình biết chắc một điều là… nó sẽ không kêu, đâu có lạ gì các app VN, trước sau hoàn toàn không thấy gì, không nhắn tin, không thông báo, chả động tĩnh gì cả! Thực ra lúc đó muốn tiêm rất dễ, cứ chạy thẳng ra trạm y tế phường là tiêm thôi, chẳng cần bất kỳ thủ tục giấy tờ nào!

Nhưng mình cũng thuộc dạng vaccine – hesitate, là trù trừ, trì hoãn, suy nghĩ, cân nhắc, etc… chứ không phải là phản đối, hoàn toàn không anti – vaccine nhé! Thế là từ đó đến giờ vẫn chưa có mũi nào, một phần cũng do nghĩ rằng dù có dính cũng sẽ chẳng làm sao cả, chẳng có gì phải lo! Đến giờ vẫn cho rằng đó là “mẹ thiên nhiên” bắt con người “thực tập” trước, là “thử chơi” cho biết, chứ đến lúc “làm thật” là sẽ ác nghiệt lắm. Lịch sử con người đã nhiều lần chứng minh điều đó!

lockdown… lifted

Mừng quả đầu mới cắt sau… 4 tháng, chắc là nhẹ đi được gần 2kg! Cắt tóc xong, đi về lắc lư như con lật đật, vì trên nhẹ mà dưới nặng! Mừng đại dịch có lẽ là sắp qua đi! Xin lỗi nếu làm ai đó sợ vì bị nhát ma, em là cứ thích rõ ràng chân phương, cứ thích “nhà tranh” như thế, chứ sáng bóng loà loà, tẩy hết sẹo, mụn thì “nhà ngói chả lại như nhà tranh”!

giãn cách, 17

Cho dù công nghệ phát triển tới cỡ nào đi nữa, thì các sân chơi mạng xã hội (MXH) như hiện tại, hiện nguyên hình như cõi hồng hoang, nguyên thuỷ, như thời còn là vượn người vậy! Trong các vấn đề nó đẻ ra, thì big-data, thao túng dữ liệu người dùng vẫn là chuyện nhỏ, những chuyện lớn hơn như tính chính danh, tin giả, bắt nạt xã hội, quảng cáo, lừa đảo mới là những vấn đề lớn! Ở tầm vĩ mô, có thể ví dụ vài cá nhân nào đó đưa tin giả, được hỗ trợ bởi một số cty ở VN, các cty này có cty mẹ ở Hồng Kông, đến lượt cty mẹ này do Hoa Nam tình báo giật dây! Một ví dụ khác, một tay ‘oligarch’ Nga, thông qua mạng lưới chân rết chằng chịt, chi tiền tạo quảng cáo và tin giả để tìm cách ảnh hưởng kết quả bầu cử Mỹ! Nói chuyện vĩ mô nó xa xôi quá, giờ quay lại chuyện vi mô ở ngay VN.

Hiện có khá nhiều nhóm lưu manh (thường là cho vay nặng lãi, lô đề) cũng lập nhóm “Từ thiện” trên MXH, cũng đi phát vài tạ gạo, vài chục thùng mì (có bao nhiêu tiền đâu), tạo cái vỏ bọc lương thiện như thế! Bà con chỉ biết ảo thôi, chứ có hiểu trong cuộc sống thực chúng nó toàn những thứ đầu trộm đuôi cướp thế nào đâu, có tới tận nơi xem tận mặt, hiểu rõ sự việc thế nào đâu?! Chính MXH đã dạy chúng nó những chiêu như thế. Kinh nhất hiện nay là các nhóm tự xưng “hiệp sĩ”, luôn rình mò, “biết rồi”, luôn ra vẻ ta đây vì “việc nghĩa”, can thiệp chuyện “bao đồng”, trên Face vẽ bao nhiêu chuyện “tốt đẹp”, thực chất, chúng nó sống bằng cách tống tiền cá nhân & doanh nghiệp! MXH giúp cho tội phạm xây dựng thêm vài bộ mặt, trong số muôn ngàn khuôn mặt của chúng!

Làm nhớ đến một công án Thiền tông kinh điển: Nếu như cái xe bò không chạy, thì ông đánh cái xe, hay đánh con bò!?

Nên xã hội càng phát triển, mà bản chất mông muội của con người chỉ càng trầm trọng thêm mà thôi! Ngày xưa thời của báo in, giấy viết, tin giả cũng có nhưng ít và hạn chế, toà báo mà đưa tin sai, người ta còn biết chỗ mà đến ném cà chua, trứng thối để phản đối! Giờ một thằng ku lưu manh bá vơ, núp đâu trên núi, không ai biết nó là ai, mà vẫn có thể tác động đến con người và xã hội được! Nên chuyện này (sự vụ của Facebook), tôi đoán mới chỉ là khởi đầu mà thôi! Công bằng mà nói, Face chỉ là cái chợ để người ta buôn dưa lê, cái xấu của MXH là cái xấu chung của con người, chứ không phải của riêng gì Face! Rồi phương Tây cũng sẽ nhận ra, “tự do ngôn luận” vẫn có quá nhiều mặt trái, vấn đề căn bản đầu tiên là tính “chính danh” trên MXH, giải quyết được chuyện đó rồi thì mới tính tiếp những chuyện khác được!

Nói túm lại, MXH khiến cho đa số dân chúng trở thành “một con người khác”, riết rồi không ai quan tâm thực chất là như thế nào nữa, đó mới là cái nguy hại lớn nhất! Một cái ổ “nhảm nhí”, “dối trá”, “giả danh”, “ảo hoá”… mà chuyện đó vẫn chưa quan trọng, quan trọng là con người ta quên mất mình là ai, cái gì là thực, cái gì làm mình hạnh phúc, cái gì có lợi cho sức khoẻ và tâm hồn. Nhất là khi vô số hội nhóm, tổ chức lưu manh ảnh hưởng, phụ thuộc, tác động lẫn nhau, tạo nên một cái “hệ sinh thái – eco-system”, tự nó nuôi sống bằng chính những cái “ảo giác” phản ánh qua lại giữa những “não trạng bệnh lý” giống nhau đó! Khi con người không còn biết mình là ai, không có mục đích xây dựng cá nhân gì nữa, không còn khả năng “hướng thiện”, thì tất cả những điều khác xảy ra chỉ là hệ quả tất yếu!

the pandora box

Đảo giấu vàng (treasure island), vịnh cướp biển (pirates’ bay), và vô số từ vựng có nguồn gốc hàng hải khác khác, đã đi vào kho từ vựng của loài người, với những nghĩa phái sinh, những ẩn dụ vô cùng thâm thuý! Nhưng cũng đừng quên, cái hộp Pandora đó vẫn luôn còn chứa đựng một thứ cuối cùng còn sót lại cho loài người!

ngọn đèn dầu lạc

Nhớ lại quãng thời gian 5 ~7 tuổi, thành phố áp dụng quy định “2 đỏ 1 cúp”, rồi “3 đỏ 1 cúp”, tức là cứ 2 ngày có điện thì 1 ngày cúp điện, cái thời đó nó như thế, điện sản xuất ra không đủ, nên cứ loanh quanh vài ngày lại cúp điện một ngày! Nhưng mà ít ra, về danh nghĩa, là tôi đã lớn lên trong một thành phố “có điện”. Lên ĐH, vô SG, vẫn thỉnh thoảng bị hỏi: Đà Nẵng có điện chưa!? Khi nhỏ, lâu lâu lại về quê sống với ông bà 4, 5 ngày, nơi đó toàn xài đèn dầu thôi, chưa có điện đâu, những chiếc đèn thuỷ tinh thắp bằng dầu hoả! Trong góc nhà vẫn còn lưu lại ký ức của một thời còn xa xôi hơi nữa, những chiếc đèn dầu lạc (đốt bằng dầu ép từ đậu phụng), không biết ở đây có ai còn thực sự biết cái đèn dầu lạc nó trông thế nào? Cứ như thế, ông bà tôi sống cả đời mà chưa từng biết ánh điện là gì!

Kể câu chuyện lạc hậu như thế, nhưng ở đây muốn nhấn mạnh một mặt khác, điều tôi nhận ra được những ngày giãn cách xã hội! Vì không có điện nên tầm 6h chiều là đã ăn tối xong rồi, loanh quanh 7, 8h là đã đi ngủ! 3h sáng mấy người già đã dậy pha trà, mấy người trẻ còn ngủ nướng thêm chút, đến tầm 4h30 là tất cả đã ra đồng. Công việc làm nông quanh năm vất vả, đến tối về, ăn cơm xong, lại leo lên phản, 2 chân xoa xoa đập đập mấy cái cho sạch đất cát, thế là lại lăn ra ngủ rất ngon, không phải quan tâm Facebook hôm nay có tin gì nóng sốt, thoả mãn hay không! Chính vì không quan tâm chuyện thiên hạ, nên không “vong bản”, không đánh mất chính mình! Ngồi suy nghĩ mông lung, phải chăng đến một lúc nào đó, con người trở lại sống xanh, sống sạch, thì lại giống y như thời ông bà lúc đó!?

giãn cách, 16

Thơ thì kiểu “cháu lên 3”, nhạc thì kiểu “cháu đi mẫu giáo”, còn hài thì kiểu “cô khen cháu vì cháu không khóc nhè”! Em dùng từ “ngô nghê, trì độn” là vẫn còn rất nhẹ! Thế nhưng lại vô cùng mặt dày và liều lĩnh, vì đã có những “bầu sô” chỉ bài cho diễn, cứ như thế khoác lên cái mẽ học thức, nghệ sĩ, cũng “thi ca nhạc hoạ” như ai… “cũng bởi thằng dân ngu quá lợn”…

alcohol stove, 2

Biết là mọi người sẽ cười nhưng đây chính là cái bếp đi cùng em qua đại dịch! Không nên xem thường cái món “đồ chơi” này, nhỏ bằng chén uống trà, làm bằng đồng nguyên chất, hiệu Trangia, dùng cồn y tế, cồn thì không thiếu, trong xưởng mộc luôn có cả chục lít, hết thì ra tiệm thuốc tây đầu ngõ mua! Trangia nó tự hào, thiết kế đơn giản vậy mà nhiều người đã thử copy… nhưng chưa ai hoàn toàn thành công!

Không cần phải đợi giao hàng và cồng kềnh, nguy hiểm như gas, không bẩn và phức tạp như bếp xăng dầu, nhỏ nhẹ và đơn giản, cấu tạo không có gì để mà hỏng hóc! Từ nhỏ đã thích bếp cồn (alcohol stove) vì nó nóng mà lại sạch, ngày xưa trong nhà, mỗi sáng đều pha cà – phê bằng cái đèn cồn phòng thí nghiệm mẹ đem từ bệnh viện về! Về cái gọi là “chất đốt”, hiện tại mới là xăng E5, nhưng sẽ tiến tới E95 rất nhanh thôi!

giãn cách, 15

Trên phố xảy ra đám cháy cực lớn, mà ku phóng viên tin tức thì đang nghỉ ốm, toà soạn bèn cử ku phóng viên showbiz đi tường thuật thay, bài đăng lên như sau: trên phông nền ánh lửa đỏ hồng rực rỡ, phu nhân chủ nhà bước ra, trong bộ váy ngủ sang trọng, thật là yểu điệu và thướt tha, tóc tai rối bời, ướt đẫm vì nước, anh lính cứu hoả nhẹ nhàng dìu một bên, đúng là một cảnh tượng huy hoàng, lộng lẫy, cảm động lòng người…

sài gòn, tôi sẽ…

Sài Gòn, tôi sẽ… sau khi hết giãn cách, tự đặt ra cái self-challenge: chèo 100km trong 24 tiếng, liên tục không nghỉ! Lộ trình đã vạch, trên bản đồ là 104 km, theo luồng Lòng Tàu ra vịnh Gành Rái, qua Cần Thạnh, Đồng Hoà, qua sông Đồng Tranh, theo luồng Soài Rạp về lại SG. Dĩ nhiên từ chuyện “nghĩ là sẽ làm được” cho đến “đã làm được” là 2 cái khác nhau, lần cuối cùng chèo nhiều như thế chỉ có liên tục cỡ 17 ~ 18 tiếng!

viet kong

Trước, có một thời bàng – dân bàn – tán sôi nổi về cái phim này, nhất là về cái nhân vật “Viet – Kong”, với vẻ châm biếm mang màu sắc chính trị! Vâng, đó chính thực… là một con quái vật, nhưng trong số những con quái vật trên Đảo – đầu – lâu, thì đó vẫn là một con mang “tính người” nhiều nhất, vẫn có thể thấy rất nhiều “tính thiện, tình cảm và lý trí” bên trong con Kong, tất cả những loại khác, như con Skullcrawlers, chỉ là súc – vật, phi – nhân – tính, không hơn không kém!

Rất tiếc là đánh nhau bao lâu, hao tổn biết bao nhiêu mới nhận ra sự thật ấy! Và còn sẽ mất rất rất lâu nữa để mọi người nhận ra “thiện, ác, tốt, xấu” nằm bên trong mỗi con người chúng ta, chứ không nằm trong ý thức hệ hay quan điểm tôn giáo, chính trị, xã hội, không phân biệt vùng miền… Trong lúc đó thì đám lưu manh rẻ tiền vẫn cứ gán ghép, chụp mũ, đánh vào “cái-tôi trắng-đen nhị – nguyên” cố – hữu, tố – hữu của con người, giả mạo, kích động cho bên này, bên kia đánh nhau!

giãn cách, 14

Tôi chiều nay giam cấm hận trong lòng, Chỉ là một giữa loài người đau khổ. Tôi chỉ một con chim bé nhỏ, Vứt trong lồng con giữa một lồng to… (Vứt trong một cái lồng xanh, bên trong một cái lồng vàng, ở trong một cái lồng cam, trong một cái lồng đỏ!)

giãn cách, 13

Buổi sáng bình yên tương đối thời dịch bệnh, vẫn có đầy đủ tô – ly – điếu – tờ (tô bún, ly cafe, điếu thuốc và tờ báo)… Đương nhiên, thời giờ là báo điện tử, tạm chia làm 2 loại: Tin tức và Sự thật! Trong Tin tức không có Sự thật, trong Sự thật thì không có Tin tức!

Sau nhà, chim hót líu lo, khu tôi ở ven sông, cây xanh còn nhiều, chim chóc vô số, các loại chim sâu, sẻ, sáo, bồ câu, bói cá, cò, quạ, bìm bịp, etc… tất cả làm nên một bản hoà ca nhộn nhịp, rộn ràng vào buổi sáng, nghe êm tai, có sinh khí hơn các loại tin trên báo!

anh phải sống

Câu chuyện cảm động, có cảm giác rằng, vị Bác sĩ, tác giả bài báo đang truyền đi một thông điệp: sức mạnh tinh thần, nghị lực sống mới là điều quan trọng, những ai than vãn, oán trách, yếu mềm thì “đi” hết – hard fact… Theo một nghĩa rộng hơn, lúc tại “sinh tử quan đầu – 生死關頭“, chính cái ý chí hướng thiện mới là sự cứu rỗi cho linh hồn con người. thanhnien.vn – Vợ mất, bệnh nhân COVID-19 hồi phục kỳ diệu nhờ quyết tâm phải sống vì 3 đứa con nhỏ

giãn cách, 12

Thế tại sao showbiz lại cổ xúy cho xu hướng ẻo lả, unisex, đam mỹ, pede, etc…!? Ngoài việc tìm cách đánh vào thị hiếu thẩm mỹ, giới tính lệch lạc, rẻ tiền ra, mục đích là tạo ra một thế giới quan “phẳng”, mọi thứ giống nhau, không có sự khác biệt, tạo ra những gu thẩm mỹ nhàn nhạt, cào bằng những khác biệt về phong cách, về tâm hồn vốn dĩ đã là điều tự nhiên, như thế mới dễ thuyết phục, dễ bán hàng! Chấm xuống hàng!

Để tạo ra một thế giới tiêu dùng, trong đó con người cũng chỉ là một dạng hàng hoá! Kiểu giống như nuôi gà công nghiệp, thức ăn ngày càng phải AI, big-data, deep-learning, etc… Nuôi bằng nhiều loại thức ăn bổ dưỡng tự nhiên thì chi phí vừa cao, vừa khó, phải dày công nghiên cứu để tạo ra những sản phẩm khác biệt! Phải làm sao để chỉ phải xài một loại thức ăn thôi, cho nó vừa rẻ, vừa dễ! Ba chấm xuống hàng!

sep, 1st

Face nhắc những ngày này năm trước, hồi còn ham vi vu xê dịch lắm, mỗi chuyến xuyên Việt có khi kéo dài đến 2 tháng, đi từng nơi, trên từng cây số. Còn giờ thì, em đi ngủ…. wake me up, when September ends!

giãn cách, 11

Kaka, dù có nhí nhảnh, sinh động cách mấy, mà đầu óc không có tư tưởng, không có phương châm sống rõ ràng, không có định tuệ tự thân, thì lên đường vẫn là lên đường thôi! Giải trí chưa phải là nghệ thuật, mà nghệ thuật chưa phải là trường tại! Chẳng riêng gì ở Trung Quốc, ngay cả ở Việt Nam, văn chương của Kim Dung, Quỳnh Dao vẫn chưa được xem là hạng nhất… thì nói gì đến các thể loại ngôn tình, đam mỹ, tiên hiệp, etc…!? Lâu lâu phải gõ đầu một cái thật mạnh, cho nó tỉnh ra! Khi Tào Tháo làm thơ: Đối tửu đương ca, Nhân sinh kỷ hà….

Ông ta hẳn sẽ tức tối lắm, nếu biết nó được cóp lại trong một bộ phim giải trí tầm tầm như HCCC! Nghĩ mà giật mình, vậy các thể loại còn chưa bằng được như HCCC đầy rẫy ở VN phải làm sao? Văn hoá không phải là ba cái thứ rẻ tiền hú hét, chiêu trò, giả pede, giả gái, giả tiếng, chọc lét gây cười… riết rồi đám trẻ nghĩ rằng cuộc sống chỉ có bao nhiêu đó! Ở khoản này, TQ làm rất tốt, phim ảnh TQ có nhiều mảng có nội dung thâm hậu, có chiều sâu, thay thế được cho văn hoá giải trí rẻ tiền! Ở VN, nếu mà thanh lọc hết là sẽ bớt đi nhiều nhiều lắm!

giãn cách, 10

Hồi đó, những năm cuối 9x… bắt đầu có internet, nhưng nó quá “quý giá”, hầu như chỉ dùng vào việc download tài liệu học tập, mà tài liệu ngành Computer Science thì bạt ngàn, như các lĩnh vực xử lý văn bản, xử lý hình ảnh, hàng đêm ngồi nhìn tốc độ download 3 ~ 7 Kbit/sec, cái thời vẫn còn các file PostScript, PDF vẫn còn chưa phổ biến, ấy thế mà gom góp được nhiều GB tài liệu, đêm nào cũng thức khuya chờ mạng nhanh! Cứ như thế bẵng đi vài năm, qua thiên niên kỷ mới, internet nhanh lên được một tí, bà con hứng khởi với phong trào chát, chít xuyên đêm, mình vẫn không quan tâm. Đến giờ vẫn chưa biết cái giao diện trình chat mIRC và cách xài nó như thế nào! Bạn bè tôi thì nhờ mIRC mà xuất hiện rất nhiều những mối tình xuyên Việt, kẻ Bắc người Nam, chàng và nàng chờ đến tối ra ngồi hóng nhau trên hàng net! “/me” vẫn không quan tâm, thú gì ba cái thứ mạng, miết, chát chít vớ vẩn! Nhờ chuyên tâm như thế mà học được nhiều, mới biết các GS TS VN cũng sai và lạc hậu vô kể! Có rất nhiều thứ căn bản cần phải quan tâm và học hỏi kỹ càng…

Nhiều khi tôi thấy, coder bây giờ nhiều người còn không phân biệt được “cross product” với “dot product”, tích vô hướng và tích hữu hướng! Nên không thể gọi là biết nhiều về Khoa học máy tính, nhưng cũng có chút tự hào, kỹ năng code của bản thân cũng thuộc loại có hạng! Bẵng đi vài năm nữa… rồi xuất hiện Facebook! Thực ra thì cũng chẳng quan tâm lắm đâu, cũng chỉ là một cái công cụ thôi mà! Có một thời gian dài hơn 6, 7 năm còn không dùng đến Facebook, tự đóng, tự chơi thuyền, chẳng cần phải khoe, chẳng cần ai phải biết đến! Đến tận giờ vẫn cho là Facebook chỉ là nơi để tìm hiểu kiến thức, không phải là nơi để khoe! Thế nhưng, cũng có lúc “lậm” vào với con quái vật này, mất rất nhiều thời gian với nó! Rút cuộc thì suy nghĩ của bản thân quan trọng, hay những ý kiến “đẽo cày giữa đường” quan trọng!? Con người sống bằng ánh mắt của người khác, hay sống với những tiêu chuẩn của riêng bản thân? Chính con quái vật Facebook này đẻ ra những thế hệ vong bản, cái gì cũng “biết”, cái gì cũng “đúng”… chỉ là không tự biết chính mình! Nhưng, như kinh Phật có nói: nếu như ta không vào địa ngục, thì ai sẽ vào…

giãn cách, 9

Sách mà đọc 10 trang / phút! Kể cả là trang A6 đi nữa cũng không đọc nổi, và đọc như vậy không lưu lại được cái gì, cũng giống như nước chảy lá khoai mà thôi! “Nhà tiên tri Vanga và vũ trụ huyền bí”, “Đọc vị bất kỳ ai”, cái cứt gì thế!? Văn hoá đọc ccc! Mịa, cái thời sách vở toàn ba thứ hàng chợ, tạp nham, hạ cấp, vớ vẩn khoác vẻ trí thức, đạo mạo! Giọng điệu của một thằng “con buôn, bán giấy lộn” rẻ tiền chính hiệu! Nên đúng là phải sợ cái mạng xã hội, người ta tìm cách chứng minh sự hiện diện của mình, bằng những cách ngu xuẩn nhất có thể! Mà thường là như thế, thùng rỗng kêu to, còn đúng đắn nó thường giản dị và im lặng! Ví dụ như đám “y tế mạng” giờ khôn lắm, không dám viết sai sự thật vì sợ bị nắm đầu. Có nhiều bài rất khôn, nói nhăng cuội, nhưng nội dung trống rỗng, đọc xong éo hiểu muốn nói gì, lòng vòng không có một tí thông tin nào!

Rồi những đám buôn bán tào lao là trùm viết những nội dung trống rỗng như vậy. Đọc không có thấy cái gì quá sai đến mức hiển nhiên, phi lý, nhưng cũng chẳng có thông tin gì xài được! Mà nói đến nội dung, ý tưởng, thì đám tào lao đó làm gì có, bố chúng nó cũng không tự nghĩ ra được, vì bại não gia truyền mà! Nên chúng nó chỉ cóp nhặt đâu đó một vài tin giật gân, một số nội dung kiểu “tào lao thiên địa” về xào xáo lại mà thôi! Đôi lúc nghĩ vẩn vơ, cái con Covid này rất quái đản, một mặt, nó gây tác hại cho kinh tế rất nhiều, nhưng mặt khác, nó không gây hậu quả chết người, hậu quả XH thật thảm khốc như các đại dịch trăm năm trước! Thế nên người dân không sợ, không rút ra được bài học gì, không có gì thay đổi gì, cách suy nghĩ, cách sống! Dịch rồi sẽ qua đi, nhưng XH không tiến bộ được, tiến bộ có chăng là ở phương Tây, chứ như VN rồi cũng y như thế!

Rồi vẫn sẽ tiếp tục sống bằng tin giả, tin bá vơ thất thiệt, bằng những nội dung nhảm nhí, buôn bán sợ hãi, và lừa gạt nhau, éo có một cái tinh thần nào cho nó sáng sủa! Cái cần thay đổi là tâm tính, phẩm chất con người thì quá khó, người ta cần cái gì đó dễ thôi, ăn liền được! Lên net hóng hớt để thoả mãn cái tôi phán xét, “tôi là một cái gì đó”, hùa theo những trào lưu, ah ta biết rồi, thằng A là như thế này, con B là như thế kia! Nói gì thì nói, thời gian dịch bệnh là một quãng tĩnh lặng để nhận ra xã hội VN vốn đang bệnh, và thực ra là bệnh trầm kha, kinh niên từ nhiều chục năm nay! Về thể chất thì lên net tìm mua thuốc chống béo phì cho bản thân, rồi chống béo phì cho cả con chó nuôi trong nhà! Về tinh thần thì suốt ngày chỉ hóng hớt toàn mấy cái nhảm nhí, xàm xí! Con người nó yếu đuối từ thể chất cho tới tinh thần, là hậu quả hiển nhiên của cách sống vậy!

giãn cách, 8

Giãn cách mùa dịch, râu tóc thì giống y như Taliban rồi, chỉ có cách này để giải toả stress… Sau đợt này, em sẽ đi thi lấy 1 sao Michelin! Mách nước: giống cải thìa mà người ta gọi là “cô em Đại lục” đó (chắc giống có nguồn gốc từ TQ), xào với tí đồ mặn ăn rất hao cơm!

giãn cách, 7

Một người Anh trong thời dịch bệnh, cách ly, ngồi đọc sách trong vườn và bị quả táo rơi trúng đầu, kết quả là ông ta tìm ra Định luật Vạn vật Hấp dẫn, vâng, đó chính là Isaac Newton! Nếu trong bối cảnh tương tự như thế, một người Trung Quốc bị táo rơi trúng đầu, thế nào hắn ta cũng trồng nên cả một nông trại táo rộng lớn! Còn nếu một người Việt bị táo rơi trúng đầu, hắn ta sẽ… chặt mịa nó đi cây táo!