tom, 10

Bữa đang ngồi làm việc thì khát nước, xuống nhà dưới bật đèn, rót ly nước! Nhìn thấy ku Tom đang ăn, mà ku Tom thấy mình bật đèn thì giật mình, chui tọt vào gầm tủ. Phải đến lôi ku ấy ra và bảo: đây là nhà mày mà, có phải đi ăn vụng ở nhà khác đâu mà sợ!? Nhưng từ đó cũng thấy rõ là ku thường đi ăn vụng ở nhà khác, nên có cái phản xạ đề phòng! Người cũng vậy, chỉ cần khéo quan sát một vài biểu hiện là nhìn thấu ra hết!

nhất niệm khởi

Bản chất của con người, đó là một loại có tính “ưu sinh”… chúng ta cho rằng một số “chủng loại” là ưu việt hơn, nên ưu tiên phát triển nó. Như cây lúa hoang ngày xưa vốn dĩ chẳng có mấy chục hạt, hay cây bắp nguyên thủy chỉ có 5, 6 hạt trên một quả, thế rồi gieo trồng, lựa chọn, lai tạo, ưu tiên những giống “năng suất” mà ra được cây lúa, bắp ngày nay! Haiza, chỉ vì “nhất niệm khởi – 一念起” mà sinh ra mọi chuyện!

Cũng như ku Tom vậy, lúc thì khôn ranh, khi thì khờ khạo, lúc thì phụ thuộc, khi thì thấy độc lập! Thực chất nó không phải là những gì bạn nghĩ, nó chỉ là… con mèo! Nhìn nhận sự vật, và mọi người xung quanh cũng y vậy, nói đúng ra, chúng ta chỉ nhìn thấy những gì “tâm” chúng ta muốn thấy! Một đêm mất ngủ suy nghĩ linh tinh… con ngựa vằn (zebra) rút cuộc là màu trắng sọc đen, hay là màu đen sọc trắng!?

tom, 9

Trong xóm xuất hiện một con mèo trắng, to lớn đến phải hơn 7kg, ku Tom mới có gần 5kg… nên đánh không lại! Mà trước khi đi đâu là… dặn rồi, đánh được thì hẳng đánh, không đánh được thì… chạy! Ấy thế mà vẫn ham đánh, nên bị vô số vết thương, lâu lâu lại thấy ôm đầu máu chạy về!

Mà cái con mèo trắng này đúng lạ, to lớn béo tốt, rõ ràng là không thiếu ăn, mà lại hay mò vào nhà ăn vụng, kêu thì… chạy lại, nằm im cho gãi đầu gãi tai, ra bộ thân thiện lắm, mặc cho ku Tom xù lông, gào thét chung quanh, nó vẫn thản nhiên ăn uống, nói cười như không vậy!

tom, 8

Ku Tom đi đâu về, trên người đầy vết xước, trên lưng gỡ ra được một cái móng (của một con mèo khác) bị gãy ra và găm lại ở đó, đây hẳn là một trận thư hùng ra trò chứ không đùa! Thế rồi đòi ăn, ăn đẫy lại lăn ra ngủ! Ăn thì như hạm, được cái vận động và chơi bời nhiều nên chỉ to thôi chứ không béo phì, cân nặng ổn định ở mức 4.5 kg!

Lúc nào làm việc cũng thấy ảnh nằm ngủ loanh quanh đâu đó! Ban đầu thì cho rằng mèo là thứ “tình cảm”, lúc nào cũng muốn loanh quanh gần người! Cũng có thể đó là một phần sự thật, nhưng có thể chỉ là phần nhỏ! Thực ra nó loanh quanh gần người vì cảm giác an toàn, luôn phải tìm ai đó canh giấc ngủ cho được ngon giấc!

80kg

Ku Tom nhảy lên được 5kg tròn, nhưng rồi ham chơi, chấn thương, viêm nhiễm lại giảm xuống còn 4.7kg… Giống hệt chủ nhân của nó, tăng lên chạm mốc 80kg, rồi ốm một trận giảm xuống còn 78kg! Thực ra lên hay xuống thì cũng là chuyện thường, có lên thì có xuống, có xuống mới có lên, 80kg mà toàn “mỡ” thì không khó, “nạc” nhiều mới khó! Cố lên, đường vẫn còn dài phía trước…

tom, 7

Ku Tom vẫn còn biết nhà là nơi có thể về, được tắm rửa, lau sạch vết thương, được cho ăn đầy đủ và cho uống kháng sinh chống viêm nhiễm! Cố gắng làm “con ngoan trò giỏi” được vài ngày, ăn đẫy rồi lại ngủ, ngủ đẫy rồi lại ăn, lại trở thành con mèo văn minh, béo tốt, sạch sẽ!

“Văn minh” được vài ngày thì bản tính hoang dã trỗi dậy, lại bỏ nhà đi 2, 3 ngày không về, khi trở về thì lấm lem, bẩn thỉu, trên người đầy vết thương và sưng tấy, bộ mặt giống như một tên “khố rách áo ôm” đúng nghĩa… lại quay về làm con ngoan trò giỏi, ăn và ngủ, ngủ và ăn!

mèo 3 cẳng

Ku Tom đi đâu về, đang yên đang lành bỗng dưng trở thành “mèo 3 cẳng”, hình như là bị chó cắn nên một chân trước bỗng thành què, đi đâu cũng co hẳn một chân lên chỉ còn có ba chân, ấy vậy mà leo lên bàn lên ghế vẫn nhanh nhẹn, dễ dàng, nhưng cứ khập khiễng như vậy suốt hơn tuần!

Nhớ hồi ảnh 3 tháng tuổi, lần đầu tiên tự ôm cột lên được nóc nhà, đi từ nhà sau ra nhà trước kêu vang, kiểu như khoe một “chiến công” đáng tự hào lắm! Thế rồi càng lúc càng lớn, càng muốn tìm hiểu “thế giới”, càng đi xa và “ít nói”, có khi bỏ nhà đi 2 ngày về không nói tiếng nào!

tom, 6

Dạo gần đây ku Tom đi chơi về rất hay bị thương, những vết thương lặp đi lặp lại trông rất giống như do người cố tình gây ra! Mình giả vờ “suỵt, suỵt” là ku Tom quay lại ôm chân, cắn, gào, phản đối một cách đầy bất mãn, vì bắt chước tiếng “suỵt” chó, mà nhà thì không có chó!

Đúng nghĩa là: một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng! Đi đâu về cái mặt sưng một cục, theo đúng nghĩa đen! Một bên mắt sưng vù, may thị lực không ảnh hưởng gì! Thế rồi leo lên chổ ưa thích (là cái ghế xếp) nằm dài ra đó, cố liếm vết thương, mà không cách nào liếm tới được!

tom, 5

Bữa gặp nhà kia có con mèo đúng nghĩa… quý tộc, lông trắng, mắt xanh, béo tốt và sạch đẹp không chê vào đâu được! Nhưng chỉ nằm một chỗ, không làm gì, ai đụng tới cũng mặc, nhẽo ra một đống, nhìn như cục bột công nghiệp đúng nghĩa!

Phải tinh nghịch, bướng bỉnh, khó chiều, nó mới đúng là con mèo! Ku Tom này có một kiểu ngủ rất hãi, ngủ kiểu Trương Phi: nằm ngữa thẳng cẳng, duỗi 4 chân ra, lưỡi lè ra cả centimeter, mắt mở trừng trừng… nhưng chính là ku cậu đang say giấc!

tom, 4

Ban đầu chỉ là một chấm vết thương nhỏ, không hiểu sao lại trở thành cái áp-xe (abcès) lớn, ku Tom bỏ ăn liên tục 5 ngày, người xọp lại chỉ còn chút xíu. Hoảng quá bèn phải đem đi thú y. Bác sĩ cho người mà như thế này là em đập vào mặt rồi, nhưng vì chỉ là thú y nên phải nhịn, giả ngu ngơ để nó chích cho mũi kháng sinh mà em biết là sẽ có công hiệu!

Chích một mũi, hôm sau đã đòi ăn, chích mũi thứ hai… ăn xong, ku cậu bèn bỏ đi chơi nguyên ngày không về! Từ lâu đã biết ku Tom nó sống một cuộc sống hai mặt: đến giờ ăn là bò về ăn, đi đâu đánh nhau bị thương là mò về để được chăm sóc! Nhưng phần lớn thời gian là ku cậu cứ lảng vảng ở đâu đó, nhưng như thế nó mới đúng là… mèo!

tom, 3

Mấy ngày quá nóng, ku Tom chịu hết nổi, bèn phải chui vô máy lạnh, ngủ đẫy! Nhưng bản năng nó mách bảo là máy lạnh không có gì tốt lành, đã ngủ là mê mệt từ sáng đến chiều, không dậy nổi! Nên chỉ cần trời mưa mát chút là ku cậu bò ra ngoài, kiếm chỗ khác ngủ! Thời tiết càng năm càng bất thường, nói đùa đùa nhưng cũng rất thật… 20 năm nữa, Sài Gòn chắc phải đào hầm để tránh nóng…

mèo, 7

Mèo thích chọn chỗ ấm, hay leo lên trên TV nằm, cái ký ức đó… đã khá là xa xưa rồi, e là cả vài chục năm về trước, khi nắng nóng chưa khốc liệt như ngày nay! Ku Tom nhà mình toàn nằm máy lạnh thôi, chọn nơi vừa có máy lạnh, vừa có quạt để nằm, hôm nào máy lạnh không bật là chạy quanh kêu meo meo ra chiều khó chịu, không hài lòng.

2023 sẽ là năm nóng kỷ lục trong lịch sử cái quả cầu màu xanh xanh đó, cứ như thế năm sau cao hơn năm trước… Thực ra, bình quân nhiệt độ chỉ tăng lên khoảng 1.06℃ so với thời kỳ Tiền công nghiệp, nhưng khi nhiệt độ này xấp xỉ thân nhiệt (37℃), kết hợp với độ ẩm sẽ tạo ra cảm giác (perceived temperature) nóng hơn rất rất nhiều…

mèo, 6

Mèo thực sự nhạy cảm hơn ta tưởng, và không phải lúc nào cũng giống như vẻ ngoài “bất cần, không quan tâm” của nó! Mèo là một sinh vật đa nghi, lúc nào cũng tìm cách phán đoán ý đồ của chủ nhân! Và mèo cũng thật sự tinh tường, nó dễ dàng nhận ra hành động nào là quan tâm thật sự, hành động nào chỉ mang tính chất “quán tính, thủ tục”. Nhìn từ góc độ đó, mèo thực sự nhạy cảm hơn nhiều so với chó, chó chỉ là một anh chàng “yes man”, nồng nhiệt nhưng ngu ngốc, kêu gì cũng gật!

Có sự khác biệt lớn giữa mèo cái và mèo đực. Mèo cái thường xa cách, khó gần hơn, còn mèo đực dễ bộc lộ cảm xúc của mình hơn, nó nhận thức rõ ràng hơn các bài học, thưởng hay phạt mà chủ nhân dạy, chúng tiếp thu các bài học nhanh hơn, và mèo đực “nịnh, quấn” người cũng khéo hơn! Nhưng dù sao mèo cũng vẫn là mèo, nó không hồi đáp lại bạn một tích cực, chủ động như chó, cũng không có ý thức xã hội rõ ràng như chó, nó luôn luôn ý thức rằng bản thân là một thế giới khác biệt!

Mèo thực sự là một loại động vật cần tình cảm, dù cho vẻ ngoài của nó thường gây ra cảm giác xa cách, bất cần. Không ai chơi với nó, nó sẽ bị stress, không được ra ngoài vận động, nó cũng sẽ stress. Trong ảnh: ku Tom thực sự là rất ghét chiếc xuồng, nó thường đi loanh quanh và tự hỏi không biết là vật gì mà “ông chủ” suốt ngày chăm chăm vô đó, thậm chí không chịu quan tâm đến nó một chút! Thực sự, mèo nó “nữ tính, bản năng và nguyên thuỷ” hơn nhiều so với các loại vật nuôi khác!

2023

Tư thế năm cũ và tư thế năm mới… Thoáng chốc lại thêm một năm nữa qua đi… Haiza… Chỉ tri sự trục nhãn tiền khứ, Bất giác lão tòng đầu thượng lai….隻知事逐眼前去,不覺老從頭上來。。。 Chúc mọi người năm mới 2023 thân tâm an lạc!

tom, 2

Cuối tuần làm mộc giải trí, làm vài vật dụng linh tinh trong nhà… Ku Tom không thích ồn ào, bụi bặm nên kiếm một góc ngủ ngon lành! Mèo này cực kỳ thích sạch sẽ, suốt ngày liếm láp, thích tắm, hay ít nhất cũng không phản đối nhiều khi phải đi tắm.

Mèo này được cái là… không bắt chuột, đang ngồi mà thấy chuột chạy ngang qua chỉ giương mắt ngó thôi, bàng quan, không thèm động đậy luôn, chắc là chê con chuột nó bẩn! Đang ở trong phòng mà mình hút thuốc là nó bỏ đi ra ngoài, tiên sư bố ku mèo!

mộng lạc hoa

Đêm qua thanh vắng mộng hoa rơi, Nhà chửa về, xuân quá nửa rồi… – Tạc dạ nhàn đàm mộng lạc hoa! Khả liên xuân bán bất hoàn gia… – 昨夜閒潭夢落花,可憐春半不還家。。。 – Xuân giang hoa nguyệt dạ.

5h30, ku Tom ngủ quay tròn, dắt xe ra đường, thời tiết mát lạnh thật dễ chịu, làm vòng 20km rồi về ăn sáng, cafe! Cái ghi-đông phụ, ver2.0, bắt chặt bằng khoen sắt, có thể tháo rời dễ dàng, không phải cột bằng thun nữa!

tom, 1

Hai cuối tuần chỉnh trang, sắp xếp lại cái xưởng mộc, tiện tay sửa luôn cái cửa, cửa lớn là cho người, cửa nhỏ bên dưới là dành cho… mèo, y như trong phim hoạt hình Tom & Jerry ấy! Những người làm phim hẳn đã nghiên cứu kỹ hành vi của loài mèo, ku Tom này không “nịnh” thì thôi, chứ đã “nịnh”, “quấn” người cũng khéo lắm!

Đi đâu về là đã thấy ảnh nằm ở cửa chờ như chó vậy! Tom dù sao cũng là động vật sống về đêm, ban ngày ngủ, ban đêm đi chơi đến 4, 5h sáng mới về, chui vô phòng, leo lên giường, liếm liếm tay mình mấy cái báo cáo đã về, rồi lăn ra ngủ ngon lành! Chắc là đi kiếm những thể loại “nocturnal rapport – những buổi hẹn hò thú vị về đêm”…

mèo, 5

Chiều định xỏ đôi giày đi ra đường mới phát hiện thiếu mất một chiếc tất, cầm đôi giày ngó nghiêng tới lui, ku mèo trông thấy bèn vùng dậy bỏ chạy, mịa, đúng là chưa đánh đã khai mà, còn ai khác nữa ngoài mày!? Tìm mãi mới thấy chiếc tất còn lại, bị tha tận gầm giường…

Ở nhà có vẻ ngoan lắm, đi đâu về là quẩy đuôi, chạy loăng quăng mừng, mèo mà cứ như chó! Nhưng ra ngoài thì đúng là “hổ báo ở trường mẫu giáo”, trên người chi chít hàng chục vết thương do cắn lộn, giờ chắc trở thành đại ca xóm rồi, không con mèo nào khác dám lại gần…

garmin, 4

Cứ y như rằng bước ra khỏi cửa là nó ôm cứng chân, gào thét, phải cho ăn rồi mới đi được! Có mấy ngày liền không buồn làm gì, chỉ có ăn với ngủ, kiểm tra thấy dưới da có hàng chục vết thương, là vết cắn nhau! Haiza, tầm tuổi này chỉ có “mải mê chinh chiến và yêu đương” thôi (tên một chương trong truyện Những cuộc phiêu lưu của Tom Sawyer – Mark Twain), nói nôm na là oánh lộn và dành gái!

Ngày cuối tuần tranh thủ đạp 40km trong khoảng 2 tiếng (có mấy km không ghi lại bằng Garmin), đường sá quá đông đúc, không cách nào bứt lên trên 20 kmph được! Người thì đông như kiến, chen chúc, giẫm đạp nhau, có nhiều đoạn vác cái xe đạp lên vai đi bộ còn nhanh hơn đi xe! Haiza, cái nạn nhân – mãn này… Kiên trì tập luyện thôi, mục tiêu là giữ được trung bình 20 kmph trong khoảng liên tục 5, 6 tiếng!

mèo, 4

Năm giờ 30 phút sáng, dắt xe đạp ra đường là nó lao vào ôm chặt chân, gào thét, giận dỗi… chưa cho ăn thì không được đi đâu hết! Ăn no rồi nằm phưỡn bụng lên trời, chả có con mèo nào như mày, mới hơn 6 tháng tuổi đã nặng gần 4kg… Mèo giống hệt chủ nhân nó, có ngày rất khảnh ăn, ngày nào vận động nhiều là ăn như tàu há mồm luôn!