tom, 1

Hai cuối tuần chỉnh trang, sắp xếp lại cái xưởng mộc, tiện tay sửa luôn cái cửa, cửa lớn là cho người, cửa nhỏ bên dưới là dành cho… mèo, y như trong phim hoạt hình Tom & Jerry ấy! Những người làm phim hẳn đã nghiên cứu kỹ hành vi của loài mèo, ku Tom này không “nịnh” thì thôi, chứ đã “nịnh”, “quấn” người cũng khéo lắm!

Đi đâu về là đã thấy ảnh nằm ở cửa chờ như chó vậy! Tom dù sao cũng là động vật sống về đêm, ban ngày ngủ, ban đêm đi chơi đến 4, 5h sáng mới về, chui vô phòng, leo lên giường, liếm liếm tay mình mấy cái báo cáo đã về, rồi lăn ra ngủ ngon lành! Chắc là đi kiếm những thể loại “nocturnal rapport – những buổi hẹn hò thú vị về đêm”…

I vnov’ prodolzhayetsya boy

Chương trình ca nhạc cuối tuần tiếp tục… Tôi nghĩ ai trong chúng ta lâu lâu, thỉnh thoảng cũng thích một chút cosplay, chắc chắn là vậy! Cosplay tức là chúng ta đóng vai, hoá thân thành một nhân vật khác, có thể là viễn tưởng, cũng có thể là viễn tượng!

Có thể là siêu thực, biết đâu đấy có thể là vị lai, tạm thời thoát ra khỏi cái hiện thực đáng ghét này một chút! Bài ca: Và trận chiến tiếp tục – I vnov’ prodolzhayetsya boy… Ca khúc còn được biết đến dưới một tựa đề khác: Và khi Lenin trẻ lại!

biking, 4

Thiết kế hơi lạ lùng chút nhưng chắc chắn công năng là dùng được, cũng vì không tìm mua được phụ kiện ghi – đông ưng ý, nên tự làm luôn bằng gỗ! Nói chung hơi vụng về, không gọn gàng như đồ chuyên nghiệp, nhưng vẫn xài khá tốt, có mấy công dụng như sau:

Có chỗ để gắn đèn pin, Garmin, gác được thêm một chai nước, có thêm vài vị trí gác tay thay đổi qua lại cho đỡ mỏi. Và quan trọng nhất là chức năng tựa hai cánh tay song song, cuối thấp người, trong trường hợp đường dài, gió lớn liên tục, cần phải giảm bớt sức cản.

thời xa vắng

Lâu lắm rồi mới cầm lại cuốn sách này, tác giả của nó vừa mới ra đi hôm qua. Phải lật cẩn thận, vì sách đã rất cũ, cuốn này xuất bản năm 1986, giấy vừa đen vừa xấu, các trang sách như muốn rời vụn ra từng mảnh. Nói chung, sức đọc của em khá là lớn, và cũng từng thích đọc rất nhiều thể loại khác nhau, nhưng giờ có tuổi chút rồi, ai mà nói đến chuyện “đọc sách” là em cứ “chửi phủ đầu” cái đã, mọi người thông cảm…

Nói cho ngay, sách vở không phải là thứ gì “tốt đẹp”! Em từng chứng kiến vô số người “tẩu hoả nhập ma” vì sách, huyên thuyên một mớ từ ngữ tào lao, vô nghĩa, sáo rỗng mà lại cứ cho rằng mình hay. Ở một khía cạnh khác, tất cả những thứ thuộc về thức ăn tinh thần, âm nhạc, sách vở, etc… là chuyện rất cá nhân, người ta lẳng lặng đọc, lẳng lặng nghe, éo có cái học thức nào oang oang như “bolero” và ầm ĩ như mạng xã hội!

mèo, 5

Chiều định xỏ đôi giày đi ra đường mới phát hiện thiếu mất một chiếc tất, cầm đôi giày ngó nghiêng tới lui, ku mèo trông thấy bèn vùng dậy bỏ chạy, mịa, đúng là chưa đánh đã khai mà, còn ai khác nữa ngoài mày!? Tìm mãi mới thấy chiếc tất còn lại, bị tha tận gầm giường…

Ở nhà có vẻ ngoan lắm, đi đâu về là quẩy đuôi, chạy loăng quăng mừng, mèo mà cứ như chó! Nhưng ra ngoài thì đúng là “hổ báo ở trường mẫu giáo”, trên người chi chít hàng chục vết thương do cắn lộn, giờ chắc trở thành đại ca xóm rồi, không con mèo nào khác dám lại gần…

garmin, 6

Hôm nay 60.2 km trong 2h:59′, trời nóng không cách nào đạp nhanh hơn được! Em nói cách duy nhất để giải quyết tình trạng kẹt xe ở Sài Gòn là cấm hết, cấm sạch sẽ: ô-tô, xe máy, xe buýt, taxi, chỉ cho phép xe đạp, cấm hết đường phố sẽ sạch sẽ, yên tĩnh, vắng lặng ngay! Ai đời mà 30 ~ 40 km, đạp xe với đi ô-tô tốc độ cũng ngang ngang nhau! Nếu làm được thế thì quá tốt…

Tương lai, chỉ cho phép 2 mức giao thông: bình thường thì cứ đạp xe dưới đất, ai chịu trả phí môi trường siêu cao thì đi taxi – bay trên trời! Chỉ có đạp xe, không đông đúc, giảm khí thải, giảm tiêu hao năng lượng hoá thạch, giảm chi phí chăm sóc sức khoẻ, etc… Xe đạp đương nhiên đóng góp rất ít cho GDP, mà GDP ở đây chính là hiểu theo nghĩa: cứ đốt càng nhiều thì GDP càng cao!

iphones 3, 4, 5

Dọn dẹp nhà cửa lòi ra mấy cái này, nguyên cái sảnh 3, 4, 5, một số vẫn còn xài được, giờ thì nó đã ra sảnh Đầm, Già, Xì rồi… Thế là đánh dấu gần 15 năm chuyển đổi qua hệ Mắc, Xinh và Tốt (Macintosh), hồi tưởng với cảm xúc lẫn lộn! Nhớ hồi đó ông sếp hỏi: em làm được không, mà chưa đụng đến máy Mac bao giờ? Trả lời: cho em 10 ngày sẽ xong việc, nói rồi vác xe chạy đi mua cái máy Mac, về cài Xcode, rồi lọ mọ đi học Objective-C…

Cũng giống như học võ vậy, nếu căn bản vững vàng thì ngôn ngữ, công nghệ gì cũng không quá quan trọng! Em rất sợ những người huyên thuyên trên trời dưới đất về công nghệ, giải pháp, triết lý, cái gì cũng biết… mà cuối cùng… không code được! Nói tới nói lui, rút cuộc “căn bản” là cái gì… bỗng dưng nhớ lại lời một ông thầy hồi đại học: dân làm toán chúng ta, nôm na gọi là đi “chẻ sợi tóc làm 4″…

garmin, 5

Hôm nay đạp 41.4 km trong gần 2h, trời mưa lâm râm, đường đông nhưng vẫn giữ được tốc độ trung bình 21.2 kmph. Xài Garmin dù sao cũng có cái khoái riêng, đó là sự an tâm! Garmin touch về tổng thể là thua xa Apple touch!

Nhưng có một điểm mà nó hơn hẳn: dù cho trời mưa tầm tã, màn hình trực tiếp hứng nước, ướt sũng vẫn cứ xài touch bình thường! Cho dù nắng dù mưa thì em nó vẫn chạy tốt, trong khi Apple chỉ cần hơi ướt ướt là đơ máy luôn…