Viết lại nhân có trao đổi với một người bạn, trước đây radar địa hình là cái gì đó vô cùng tiên tiến, các phi cơ cường kích có thể bay sát mặt đất, cách các tòa nhà, ngọn cây, núi đồi chỉ cỡ 10m mà không sợ đâm va, vì được điều khiển bằng radar địa hình chứ không phải do người điều khiển, khả năng xử lý, phản hồi của phi công không đủ nhanh so với tốc độ máy bay. Nhưng ngày nay, radar địa hình đã trở nên phổ biến đến mức nó hiện diện trên nhiều loại UAV dân sự, như loại dùng trong nông nghiệp, và chỉ nhỏ bằng bàn tay như hình bên dưới! Vừa bay, nó vừa vẽ bản đồ 3D của địa hình!
Cái bản đồ độ cao – height map này được so khớp với thông tin địa hình đã được chụp và lưu sẵn từ trước trong máy tính, nhờ đó UAV có khả năng bay bám địa hình. Bay bằng radar địa hình là xu hướng chủ đạo hiện tại của các loại UAV dân sự lẫn quân sự, giúp quản lý tài nguyên một cách chính xác với UAV dân sự, và giúp bay trong mọi điều kiện gây nhiễu, mọi điều kiện thời tiết với UAV quân sự. Và bài toán so khớp bản đồ độ cao, một cái mảng 2 chiều chứa các con số, từ đó nhận dạng địa hình để điều khiển UAV, là dạng bài toán kinh điển của các kỳ thi Olympic tin học!