apps

hẳng bao giờ muốn nói về software engineering, vì với tôi, đó là việc làm hàng ngày, đã làm hàng ngày thì có gì nhiều để mà nói!? Để ý thấy thường ai đó nói thật nhiều về điều gì (tiền bạc, tình yêu, trí thức, đạo đức…) thì tức là người ta thiếu cái đó! Tôi thì chỉ muốn nói nhiều về nhạc, vì âm nhạc với tôi là chưa bao giờ đủ! Tuy vậy hôm nay ngứa miệng nói về software engineering chút, gần đây đọc được một bài viết khá hay, trình bày lại ý chính ở đây: phát triển ứng dụng giống như là một nhà làm phim độc lập.

Phát triển app giống như làm phim: cả hai loại người này, coder và film – maker, đều có cá tính độc lập và xu hướng muốn sáng tạo, tạo nên một sản phẩm gì đó và “quăng ra” cho công chúng, mà đôi khi họ cũng không để ý đến việc quảng cáo, promotion cho sản phẩm của mình. Tuy nhiên khác với phim: kịch bản đã được viết sẵn từ đầu, việc làm app đòi hỏi coder đóng cùng một lúc hai vai: diễn viên và đạo diễn, với phần lớn khả năng là không thể biết trước được kịch bản sẽ như thế nào, sản phẩm của mình sẽ đi về đâu.

Đội một chiếc mũ khác lên đầu, ta sẽ nhận thấy apps ngày càng giống các sản phẩm bán lẻ. Nhiều coder có xu hướng “tự kỷ” cho rằng công việc mình làm là một cái gì đó “công nghệ cao” hay “to lớn”, đó là cái ảo tưởng hình thành không biết từ đâu: giáo dục, truyền thông, môi trường làm việc? Thực ra apps đã trở nên rất giống các sản phẩm bán lẻ (sữa tắm, dầu gội, kem đánh răng…), có hằng hà sa số các sản phẩm tương tự cạnh tranh với bạn, thị trường nhiều khi đến mức bão hoà, thế nên các chiến thuật marketing là một yếu tố quan trọng.

Điều này đồng nghĩa với việc coder phải chuẩn bị tinh thần để customize sản phẩm của mình theo nhu cầu của khách hàng, bỏ nhiều công sức, thời gian để cải tiến, đánh bóng các chức năng của phần mềm, đừng vội vàng tung ra một sản phẩm chưa tốt, dù vẫn biết rằng time – to – market là một sức ép hết sức lớn. Có một “thành ngữ” nói rằng: khách hàng không thông minh như ta nghĩ, và họ cũng không ngu như ta nghĩ. Điều này hoàn toàn đúng để nhận xét về chất lượng, tính cạnh tranh của các phần mềm.

Gần chỗ tôi ở có một công viên xinh xinh, cuối tuần nào ra đi dạo cũng thấy người ta mượn không gian để làm phim (đa phần là các loại phim truyền hình rẻ tiền dạng 20 triệu đồng / tập). Dừng lại và chú ý xem diễn xuất, kịch bản thì nhận ra đó toàn là những loại: con chó của tôi bỏ tôi ra đi, còn vợ tôi thì bị xe tải cán chết!, hay tệ hơn nữa là những loại: chống chỉ định với trẻ em mang thai và đàn bà dưới 16 tuổi! (đảo ngược 2 vế lại một chút 😬). Các bạn tôi ơi, khả năng kiên trì và sáng tạo của các bạn còn tốt hơn của các loại lau nhau kia nhiều… hãy vững bước trên con đường của riêng mình!