xuân nghệ sĩ hành khúc

Tới sau, ngày tươi vui ấy đã qua,
Thật không khác với giấc mơ, ngồi nghĩ đến lúc ngây thơ,
Lòng bâng khuâng ta sẽ tiếc thương cho bao nhiêu ngày vui đẹp,
Chúng ta nhủ thầm: ngày vui xưa nay đã mất qua bao lần!

hời gian cuối năm vẫn còn dài, mà sao thấy cứ nôn nao muốn bước sang năm mới… Kỳ thực đời người ta sống, quang âm như bóng câu qua cửa sổ, nói Nôm na thì: “chả lo gì” mà “chỉ lo già”… hoặc phỏng như Lý Bạch: người xưa đốt đuốc chơi đêm, thiệt là có lýcổ nhân bỉnh chúc dạ du, lương hữu dĩ dã古人秉烛夜游良有以也 😀.

Xuân nghệ sĩ hành khúc - Thái Thanh 

Về các anh em nhà Phạm Xuân (nhạc sĩ Xuân Lôi, Xuân Tiên…) đó thật sự là những con người đặc biệt của làng nhạc Việt. Tuy không hâm mộ âm nhạc của họ cho lắm, nhưng lại rất thích những cuộc đời năng động, đầy sức sống, đa tài, đa nghệ, muôn màu muôn vẻ như họ. Một chút âm nhạc sinh động trong không gian gió mùa xuân đương tới.

mộc

ồ Mộ La có thể xem như là một trong những giảng viên thanh nhạc đầu tiên của Việt Nam, ngoài việc được nhiều người biết tới hơn như là con gái của chí sĩ Hồ Ngọc Lãm. Thương Huyền và Tân Nhân là hai giọng ca đặc trưng cho dân nhạc VN xưa cũ còn sót lại. Đặc biệt thích giọng ca Trương Tân Nhân, hình bên, và liên hệ của bà với con người “phía bên kia chiến tuyến”, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ.

Biết ơn chị Võ Thị Sáu - Nguyễn Đức Toàn - Hồ Mộ La 
Người đi đâu - Quan họ Bắc Ninh - Thương Huyền 
Trăng sáng đôi miền - An Chung - Thương Huyền 
Câu hò bên bờ Hiền Lương - Hoàng Hiệp - Tân Nhân 
Xa khơi - Nguyễn Tài Tuệ - Tân Nhân 
Bình Trị Thiên khói lửa - Nguyễn Văn Thương - Quốc Hương 
Tình ca - Hoàng Việt - Quốc Hương 

Bạn nghĩ bạn đã nghe đủ những “làn điệu dân ca” phổ biến? Hãy nghe lại hai phần trình bày của Tân Nhân bên dưới đây! Quốc Hương thì đã quá nổi tiếng, đã sống trong lòng biết bao nhiêu thế hệ rồi, chỉ rất thích cái phát âm mộc đặc trưng không lẫn đi đâu được của vùng đất Kim Sơn, Phát Diệm, nam Ninh Bình của ông.

một chiều thu

Chiều thu năm ấy tới nay đã mấy thu rồi?
Cảnh xưa vẫn đó, gió đưa rụng lá tơi bời.
Ngược dòng thuyền trôi, mãi êm đưa chiều sóng.
Sương rơi xoá mờ, nhưng người vẫn đứng chờ mong.
Người chờ ai, tựa cây đứng trông…

hêm một khúc nhạc nhẹ nhàng xưa cũ lâu lâu trở về lại trong trí nhớ… Như tôi có lần đã nhắc đến, âm nhạc, cũng như tất cả những hình thức nghệ thuật phi ngôn từ khác, là một vấn đề đơn thuần cá nhân. Tuy vậy, nó nói lên nhiều điều mà ngôn từ không thể diễn tả được, và không phải cứ lặp đi lặp như con vẹt lại một số từ ngữ sáo rỗng là có thể hiểu được.

Một chiều thu - Thanh Lan 
Một chiều thu - Duy Trác 

Này một số bạn trẻ: thực lòng mà nói, loại nhạc tôi đang nghe đây đã chết và đã chôn xong lâu rồi! Các bạn thích được thì tốt, còn không thì cũng chả sao, cuộc sống cứ phải đi lên phía trước! Hy vọng các bạn sáng tạo được nhiều điều hay ho tốt đẹp, cho xứng với di sản của tiền nhân, chứ không phải những loại Đàm, Đan, Lam etc… như thời bây giờ.

Này một số bạn già: hãy chấm dứt việc cố tình gán ghép âm nhạc với các yếu tố Bắc Nam, chính trị chính em, bên này bên kia, lề trái lề phải, etc… Đừng vờ vịt như thể các vị hiểu biết, đừng lập lờ đánh tráo khái niệm. Như thế chỉ phô bày cái tâm địa rẻ tiền của các vị, và ngay tắp lự, chứng tỏ các vị chả hiểu gì về nhạc, chưa nói đến những việc khác!

Bài này có một lời thứ 2 ít khi được hát và ít người biết đến, nên chép lại ở đây cho được đầy đủ (nghe ở phần trình bày của Thanh Lan bên đây). Không phải là quá đặc sắc, nhưng những thể loại mang âm hưởng Tự lực văn đoàn, thoát thai từ nền giáo dục Hán học mạt kỳ, ví như Về mái nhà xưa, Dưới dàn hoa cũ… luôn gây lên những cảm xúc khó tả!

Một chiều thu – Nhật Bằng

Chiều nay sương rơi ướt vai người khách giang hồ, trời thu hiu hắt lá rơi nhẹ cuốn theo dòng. Rồi còn tìm đâu những năm xưa ngày ấy, bên nhau tiếng đàn êm đềm nhẹ lá vàng rơi.

Đàn còn vang nhịp theo tiếng xưa, dưới trăng bên thềm vai kề ta xây ước mơ. Chiều về lòng nhớ tới những phút ấy, ngày nào đầy vui thơ nay khuất xa rồi.

Chiều thu đem tới với ta bao nỗi u sầu, còn tìm đâu thấy những khi nhịp bước trên cầu. Mộng đẹp đầy thơ ước xây bên nhà ấm, nay thu đã về như nhủ lòng nhớ tình thơ.

Chiều thu năm ấy tới nay đã mấy thu rồi, cảnh xưa vẫn đó gió đưa rụng lá tơi bời. Ngược dòng thuyền trôi mãi êm đưa chiều sóng, sương rơi xoá mờ nhưng người vẫn đứng chờ mong.

Người chờ ai tựa cây đứng trông, ánh trăng mơ màng như dìu hồn ta tới đâu? Thuyền chàng gần ghé tới chốn bến cũ, nghẹn ngào nhìn nhau đây một phút êm đềm.

Chiều thu như nhắc với ta lại giấc mơ ngàn, đường về còn xa tiếng chuông chùa vang bên làng. Mộng đẹp đầy thơ ước xây bên nhà ấm, nay thu đã về như nhủ lòng nhớ tình thơ.

lâng lâng chiều mơ

Mây vương sầu lan,
Gió ơi đưa hồn về làng cũ…

piece of music for working time listening… Mất một số kha khá thời gian để hiểu ra nhận xét sau của NS Phạm Duy về nhạc sĩ tiền bối Dương Thiệu Tước: khi ông viết theo điệu Tây, nhạc rất là Tây, khi ông viết theo kiểu Ta, điệu lại quá là Ta. Nói một cách khác, ông (DTT) vừa Tây hơn tất cả chúng ta, và đồng thời, lại Ta hơn thảy chúng ta.

Bóng chiều xưa - Quỳnh Hoa 
Ngọc lan - Thái Thanh 

Mất một số thời gian để hiểu ra điều đơn giản nho nhỏ như thế. Và đừng bao giờ hy vọng, dù trong một phút giây, nhạc cảm vượt qua được ông, dù là ở khía cạnh này, hay trên khía cạnh khác. Đơn giản đừng làm công việc vô ích là phân bì với cái con người đã được Trời ban cho như thế! 😀

holidays

ne autre vieille chanson Française de temps en temps, j’aime particulièrement des percusions, et aussi de guitar, dans un tempo très modéré… La mer comme une preface, avant le desert, que la mer est basse, holidays! Tant de ciel et tant de nuages, tu ne sais pas a ton age, toi que la vie lasse, que la mort est basse, holidays!

paroles

es mots faciles, des mots fragiles, c’était trop beau, bien trop beau… Des mots magiques, des mots tactiques, qui sonnent faux, oui tellement faux… Merci, pas pour moi, mais tu peux bien les offrir à une autre… Paroles et encore des paroles, que tu sèmes au vent!

– C’est étrange, je n’sais pas ce qui m’arrive ce soir. Je te regarde comme pour la première fois.
Encore des mots toujours des mots, les mêmes mots.
– Je n’sais plus comment te dire.
Rien que des mots.
– Mais tu es cette belle histoire d’amour, que je ne cesserai jamais de lire.
Des mots faciles, des mots fragiles, c’était trop beau.
– Tu es d’hier et de demain.
Bien trop beau.
– De toujours ma seule vérité.
Mais c’est fini le temps des rêves. Les souvenirs se fanent aussi quand on les oublie.
– Tu es comme le vent qui fait chanter les violons et emporte au loin le parfum des roses.
Caramels, bonbons et chocolats.
– Par moments, je ne te comprends pas.
Merci, pas pour moi, mais tu peux bien les offrir à une autre, qui aime le vent et le parfum des roses. Moi, les mots tendres enrobés de douceur se posent sur ma bouche mais jamais sur mon cœur.
– Une parole encore.
Paroles, paroles, paroles,
– Ecoute-moi.
Paroles, paroles, paroles,
– Je t’en prie.
Paroles, paroles, paroles,
– Je te jure.
Paroles, paroles, paroles, paroles, paroles et encore des paroles que tu sèmes au vent.
– Voilà mon destin te parler, te parler comme la première fois.
Encore des mots toujours des mots, les mêmes mots.
– Comme j’aimerais que tu me comprennes.
Rien que des mots.
– Que tu m’écoutes au moins une fois.
Des mots magiques, des mots tactiques, qui sonnent faux.
– Tu es mon rêve défendu.
Oui tellement faux.
– Mon seul tourment et mon unique espérance.
Rien ne t’arrête quand tu commences, si tu savais comme j’ai envie d’un peu de silence.
– Tu es pour moi, la seule musique qui fait danser les étoiles sur les dunes.
Caramels, bonbons et chocolats.
– Si tu n’existais pas déjà, je t’inventerais.
Merci pas pour moi, mais tu peux bien les offrir à une autre, qui aime les étoiles sur les dunes. Moi, les mots tendres enrobés de douceur se posent sur ma bouche mais jamais sur mon cœur.
– Encore un mot, juste une parole.
Paroles, paroles, paroles,
– Ecoute-moi.
Paroles, paroles, paroles,
– Je t’en prie.
Paroles, paroles, paroles,
– Je te jure.
Paroles, paroles, paroles, paroles, paroles et encore des paroles que tu sèmes au vent.
– Que tu es belle.
Paroles, paroles et paroles,
– Que tu es belle.
Paroles, paroles et paroles,
– Que tu es belle.
Paroles, paroles et paroles,
– Que tu es belle.
Paroles, paroles, paroles, paroles, paroles et encore des paroles, que tu sèmes au vent.

người đi qua đời tôi

hích nghe chữ gió thứ hai trong bài này, không phải chỉ ngũ cung mới có sự luyến láy, non một chút, già một chút… So chất giọng với phần đông ca sĩ bây giờ, khác nào đem âm thanh đàn organ điện tử so với cây đại phong cầm (pipe organ, không phân biệt được âm thanh của organ và pipe organ thì xin mời ra quán nhậu hát nhạc boléro kẹo kéo!)

Người đi qua đời tôi - Thái Thanh 
Người đi qua đời tôi - Quỳnh Giao 

Thực ra tôi cũng thích nghe Thái Thanh hát nhạc Trịnh Công Sơn 😀, ví như: Tuổi đá buồn, Ca dao me… (nghe trong post trước về Thái Thanh của tôi). Lẽ đương nhiên, “thích” có vô vàn sắc thái, góc độ khác nhau, cũng có vô vàn ẩn ý, ngữ nghĩa khác nhau, ví như tôi cũng thích nghe boléro, ví dụ như bài này.

300 ca khúc Thái Thanh

Giọt mưa trên lá, tiếng khóc chơi vơi,
Thế giới lạc loài, chưa thoát ra phận người…

hừng này tạm đủ như một lời giới thiệu ngắn gọn về giọng ca Thái Thanh, hơn 300 ca khúc của nhiều nhạc sĩ khác nhau: Phạm Duy, Phạm Đình Chương, Dương Thiệu Tước, Hoàng Trọng, Văn Phụng, Văn Cao, Lê Thương, Trịnh Công Sơn… Các ca khúc được xếp theo thứ tự ABC để tiện tìm kiếm. Những tựa in đậm là những ca khúc tôi thích và thường nghe. Chất lượng âm thanh không đồng nhất, tốt có, kém có, nguyên bản nhiều, remixed cũng lắm. Chất lượng âm nhạc… cũng thế!

Nhưng có hề gì, miễn là cảm được giọng ca Thái Thanh, hay nói như NS Phạm Duy: Thái Thanh chỉ cần cất giọng là người ta đã mê, bất kể bài nào. Đến giờ, không còn mấy ai cảm được cái kiểu luyến láy nhấn nhá như trước nữa… Một số người vẫn cất công kể lể nhạc xưa thế này, Thái Thanh thế kia, blablabla… Nhưng tôi không nghĩ là họ đã nghe đủ, và càng không tin là họ có hiểu một tí gì, vì dù có nghe cũng chắc gì đã hiểu!? Thực ra tôi không cần đến 3 giây để nhìn ra những điều như vậy!

Dù đó là những đĩa than đã mòn nhẵn với thời gian, hay những thước băng cối đã nhão đến mức khó nhận ra âm điệu gốc, từ những bản thu mộc âm thanh mono cách đây hơn nửa thế kỷ, hay những thu âm CD số hiện đại sau này, thì giọng hát Thái Thanh vẫn không thể lẫn vào đâu được. Nhiều chất giọng cũng cao như thậm chí là hơn Thái Thanh, nhưng những bội âm trong chất giọng của bà là điều mà không một ai bắt chước được, không một kỹ thuật hiện đại nào có thể tái tạo được!

my workshop – 2

Như dòng sông ra đại dương, qua bao ghềnh và đá cheo leo.
Đấu tranh này bền lòng em ơi, mới tới ngày nắng ấm…

Lời người ra đi - Trần Hoàn - Khí nhạc: Nguyễn Đình Nghĩa 

ake my little free time to do some updates for the workshop, it’s covered with layers of dust after months without any woodworking projects 😢. First is the wall – mounted kayak rack, a simple structure to stack – up my boats to better utilize the room’s space. Seen mounted on the rack are my HW – 2 & HW – 3 kayaks. The HW – 1 canoe has been in dis – use for a very long time already, so I decided to turn it into… a shelf!

Cut out the aft part, attach a MDF sheet to make a standing base, erect it upright et voilà, you have a shelf to store various miscellaneous things! 😀 I was a bit hesitating in “scarifying” a canoe in such a way, but I would stick with sea kayaks for some years to come, would be back to canoes at an uncertain time. Also, I’m in the initial stage of planning for my next build, something I would start by designing it, or at least learn to design it!

bambino

l ya toujours un sourire de plaisance sur mon visage en écoutant cette vieille (1956) chanson de Dalida. Et c’est deja très longtemps que nous étions comme ça, un(e) petit(e) Bambino / Bambina, naïvement (et profondément) tombé amoureuse… Regardez la vidéo pour voir la vraiment vivante, aimable Dalida… Je peux seulement dire: Ta musique est plus jolie que tout le ciel de l’Italie…